Quên Đi Em Đêm nay dưới bóng ngọn đèn khuyaĐọc lá thư em mới gửi về Mật ngọt ngày nào thoa cánh nhạn Giờ đây thu trải áng sầu tê! Em ơi! Dòng thắm của năm xưa Anh uống từng lời, giải khát khao Cảm xúc dâng trào bơi sóng nước Nhịp nhàng, nhấp nhố dưới ngàn sao Những tiếng yêu thương với nhớ nhung Pha thêm đôi chút nỗi bâng khuâng Nhưng như non nỉ, ngân tai nói Phủ mát hồn yêu tận suối ngàn Bây giờ cũng nét của ngày qua Mà ấm nồng nay lại cuốn mưa Để nhỏ mờ lên trang giấy mỏng Làm trôi, nhoè nhoẹt, tiễn tình xưa! Anh muốn tìm quên, muốn xé thơ Để không vương vấn bóng hồn mơ Kéo theo trăng khuất sau đêm lạnh Gói giữ khung tàn, mảnh ánh trơ… Từ nay em hãy cố quên đi Đừng có bay về cánh vỡ chi Cho nát đau thêm hồn cõi lạnh Ẵm tàn, ôm quại, quấn sầu bi Em cứ phôi phai, vui mộng mới Đừng vì dang dở chuyến đò đưa Nản lòng lữ khách lùi chân bước Nắng cháy đường dài giữa sớm trưa! Nguyễn Thành Sáng