Tâm Tình Của Gió Thoảng Lủng lẳng kết chùm những đoá hoa Hương dâng ngào ngạt toả là đà Từ đâu bất chợt luồng đưa mạnh Đẩy vụt lững lờ loãng tít xa... Để đó chơi vơi một dáng sầu Lờ đờ nghiêng ngả, lắc lư đau Nhớ thương, nối tiếc làn ôm nụ Tích tụ giờ đây mất dưới bầu Nhánh sầu trầm mặc giữa đìu hiu Lặng lẽ lân la ngọn gió khều Man mát, êm đềm quanh ảm đạm Trải lòng xoa dịu nghẹn đăm chiêu! Ta giống cuồng phong ở chỗ nầy Cũng từ diệu vợi lướt về đây Không gian, vạn vật nào e ngại Ngắm nghía, dễ dàng duỗi cánh tay... Nhưng lại khác nhau hai sắc thái Kia thì thô bạo chẳng màng chi Thản nhiên gầm rú, gieo tan tác Rồi cứ bỏ đi, mặc kệ gì Còn bên dẫu cánh của ngàn phương Nhưng biết say yêu, biết sẻ buồn Thấu hiểu nỗi niềm gom kết tụ Cảm thông trăn trở, tím mây sương Bởi vậy cho nên chỉ nhẹ nhàng Vuốt ve, loáng thoáng, thoảng trên đàng Sớm chiều đây đó vườn xanh lá Trao tặng du dương khúc nhạc đàn... 6/11/2019 Nguyễn Thành Sáng